Sunday 16 August 2020

6 loại vũ khí khiếp đảm nhất trong truyện kiếm hiệp


6 loại vũ khí khiếp đảm nhất trong truyện kiếm hiệp

       Nếu ai từng xem những tác phẩm kiếm hiệp đều biết các cao thủ thành danh trên giang hồ đều có võ công trác tuyệt hoặc gắn liền với một thứ vũ khí cực kỳ lợi hại . Đôi khi những vũ khí tùy thân đó lại làm nên tên tuổi của họ, gây lên nỗi khiếp đảm cho kẻ thù hoặc là khắc tinh của một số cao thủ khác. Vì thế nó có ý nghĩa quan trọng và trở nên quen thuộc với hầu hết độc giả yêu thích kiếm hiệp, thậm chí chúng ta có thể nhận ra ngay chủ nhân nó là ai nếu theo dõi bảng xếp hạng dưới đây.

6.  Kim Luân vòng - Kim Luân Pháp Vương
Cao thủ nhất đẳng trong Thần điêu đại hiệp sở hữu công lực phi phàm và những chiếc vòng vàng này là vật bất ly thân của ông.. Kim  luân vòng có hình thù kỳ dị, lúc phóng ra có quỹ đạo vô cùng biến ảo kết hợp với nội lực tuyệt đỉnh của Kim Luân pháp vương đã làm cho Cô cô, Dương Quá và những cao thủ hàng đầu bao phen điêu đứng.
6 loại vũ khí khiếp đảm nhất trong truyện kiếm hiệp

5. Huyền Thiết trọng kiếm - Dương quá.
Thanh thần binh cực nặng này được Dương Quá sở hữu một cách tình cờ,  vốn là vũ khí của đệ nhất cao nhân Độc cô cầu bại. Sau khi có được nó, Dương Quá với một tay gần như không có đối thủ trên giang hồ.

4.Loan đao - Ma đao Đinh Bằng.
Loan đao hay còn gọi là Viên nguyệt Loan đao có đường cong kỳ ảo như ánh nguyệt, người luyện nó tạo ra thứ đao pháp mê hoặc chết người, được phát ra với tốc độ không tưởng khiến đối phương chỉ kịp nhìn thấy đao quang đã hồn lìa khỏi xác.
Trên thân đao khắc chữ: " Đêm xuân lầu nhỏ tiếng mưa rơi" là vết tích mối tình bi thảm của Ma đao Đinh Bằng.

3. Đả cẩu bổng.
Đây là vũ khí truyền đời của các bang chủ Cái bang, bình thường cây gậy trúc dài 1,6m chỉ mang tính chất biểu tượng, nhưng những bí ẩn võ học đi theo nó mới làm lên tên tuổi của bang hội lớn nhất trong giang hồ. Có điều, những bang chủ như Hoàng Dung, Tiêu Phong khi hành tẩu lại hay để nó ở nhà, còn thường mang theo nó trong những trận chiến khốc liệt có Hồng Thất Công và Tô Khất Nhi.

2. Thiên đao -Tống Khuyết.
Thanh đao đen tuyền nặng đến trăm cân của Phiệt chủ Tống Phiệt là một bảo bối hãn hữu của võ lâm. Đao khí lạnh thấu xương cùng đao kình như núi đổ đi trước cả ý niệm khiến cho những kẻ đối đầu phút chốc rơi vào tuyệt lộ. Tà vương Thạch Chi Hiên với Bất tử Ấn pháp được coi là thánh chủ của Ma môn từng thốt lên rằng: kẻ duy nhất trên đời hắn không muốn đối đầu là Thiên đao Tống Khuyết.

1. Phi Đao - Lý Tầm Hoan.
Đây là vũ khí gây ám ảnh nhất võ lâm khi chủ nhân của nó là tiểu lý phi đao Lý Tầm Hoan. Không ai có thể nhìn thấy phi đao phóng ra như thế nào, vì những kẻ nhìn thấy đều đã chết, trong vô số kẻ nằm xuống có Thanh Ma Y Khốc và tác giả Binh khí Phổ Bá Hiểu Sinh. Thứ vũ khí được coi là " lệ bất hư phát"  này chỉ là con dao nhỏ dài chừng 10 phân, trong suốt cuộc đời đau khổ của mình, Lý Thám Hoa luôn đem theo nó để chạm khắc những con búp bê gỗ mang hình dáng người vợ cũ: Lâm Thi Âm.

6 loại vũ khí khiếp đảm nhất trong truyện kiếm hiệp










Friday 14 August 2020

Quang Trung - Người khiến Càn Long và quân Thái khiếp sợ



     Năm 1788, Đại Thanh trong thời kỳ cực thịnh. Nhân việc vua Lê Chiêu Thống sang cầu viện, Càn Long cử tổng đốc lưỡng Quảng Tôn Sĩ Nghị cùng Đô đốc Hứa Thế Hanh, và hai Tổng binh Trương Triều Long, Thượng Duy Thăng  đem 30 vạn đại quân chia ba đường vào đánh nước ta.
     Khi đó tình hình trong nước Đại Việt vô cùng rối ren, vua Lê Chiêu Thống muốn diệt nhà Trịnh nhưng cũng không thích quân Tây Sơn kéo về thành đô. Quân Trịnh vừa thua quân Tây Sơn nhưng các tàn tướng và các thế lực cát cứ vẫn còn rất mạnh. Vua Lê kết hợp với tướng Nguyễn Hữu Chỉnh trừ được tàn dư họ Trịnh thì sau đó Nguyễn Hữu Chỉnh lại lộng hành. Chỉnh vừa đánh họ Trịnh vừa chống Tây Sơn được một thời gian cũng tử trận. Lê Chiêu Thống cùng đường sang nhà Thanh cầu viện . Khi đó ở đàng trong, vua Gia Long tuy mới thua nhưng cũng nhăm nhe cầu viện quân Xiêm để chiếm lại Gia Định hòng khôi phục thế lực.
     Nhà Tây Sơn thì chia hai, Bắc Bình vương Nguyễn Huệ đóng ở Phú Xuân, còn Tây  Sơn Vương Nguyễn Nhạc đóng quân  Gia Định cũng hay bất hòa với ông em.
     30 vạn quân Thanh tiến như chẻ tre, các phòng tuyến biên giới tan vỡ. Hai tướng Ngô Văn Sở, Phan Văn Lân thấy vậy vừa đánh vừa rút, vờ xin hoãn binh với Tôn Sĩ Nghị, hai tướng chặn bến đò Xương Giang rồi bí mật đưa 10 ngàn tinh binh từ Thăng Long ra tập kích quân Thanh. Nhưng quân nhà Thanh vừa đông vừa có súng hỏa sang, cung tên hai phía bắn ra như mưa khiến quân ta chết rất nhiều. Hai tướng Tây Sơn đại bại bỏ thành Thăng long, Ngô Văn Sở rút về cố thủ Ninh Bình, cấp báo cho Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ, còn  Phan Văn Lân chặt cầu qua sông, dùng đại bác bọc hậu vừa đánh vừa rút trên sông Cầu.
    Trong một thời gian ngắn, Tôn Sĩ Nghĩ và các cánh quân đã chiếm đóng thành Thăng Long. Nghị lập các đồn trại từ Thường Tín đến Hà Nam để tăng cường phòng thủ, ổn định tình hình chuẩn bị kéo quân về phía nam. Lê Chiêu Thống cũng từ Kinh Bắc theo về kinh thành, bắt đầu truy lùng diệt trừ những người theo Tây Sơn...

     

Thursday 6 August 2020

Lời hứa bằng lăng

Ký ức là thứ không phải ai cũng muốn tìm, nhưng nó luôn hiện hữu
Thời gian trôi qua khiến mọi thứ đổi thay, bản thân mỗi người cũng đổi thay. Thế nhưng có những thứ dù trải qua bao nhiêu năm tháng thì chúng vẫn nằm nguyên chỗ cũ.
....
***
Nhắc đến chiến tranh, chúng ta sẽ nhớ ngay đến bom đạn, nhớ ngay đến những gì tàn khốc nhất, cay đắng nhất. Thế nhưng cũng chính từ trong khói lửa chiến tranh đã hình thành nên những mối tình đẹp nhất, keo sơn, bền chặt nhất. Đó là tình yêu giữa những người nam nữ dù chỉ biết nhau qua lời kể, qua những bức hình đen trắng; là tình thân đối với những người lính can trường và những người dân chất phác; là tình đồng đội tri kỉ mà cho tới mấy chục năm sau khi nhắm mắt xuôi tay vẫn nhớ về. Những sợi dây tình nghĩa từ thời còn "súng bên súng đầu sát bên đầu" thường là những sợi dây bền chặt nhất. Bởi họ từng cùng nhau vào sinh ra tử, từng cùng nhau trải qua tất cả những khó khăn, gian khổ và kể cả những giây phút hạnh phúc hiếm hoi. Tôi từng nghe mẹ tôi kể, trong những ngày kháng chiến gian khổ ấy, chính tình bạn, tình yêu khiến cuộc sống của những người chiến sĩ trở nên thi vị. Họ ở bên nhau một cách giản đơn, chẳng cần những thứ vật chất tầm thường. Tôi và em may mắn được sinh ra trong thời bình, khi mà súng đạn đã ngừng gầm gào, khi mà những chiếc B52 chỉ còn là dĩ vãng. Có lẽ chính vì vậy mà chúng ta lãng quên nhau...
- Này, mang cái gánh đi thì mới mang nước về được chứ.
- Thì đem từng xô thôi, giếng xa vậy mà.
- Thế mày tính đem đến bao giờ, ra đó múc cho đầy đi rồi kêu ba tao ra gánh.