Truyện ma CĂN GÁC TRỌ.
Tôi và thằng bạn cùng thi đỗ đại học một năm lên ăn học tại Hà Nội, nó đỗ đại học Công Đoàn còn tôi học Bách Khoa khoa điện tử. Cuộc sống nơi phồn hoa đô hội khác xa với cảnh nghèo khổ ở quê, dù chân ướt chân ráo nhưng đứa nào cũng háo hức với mong muốn sẽ đổi đời sau cánh cổng trường đại học. Tuy nhiên, những biến cố xảy ra ngay năm thứ nhất đã khiến tất cả đảo lộn bất ngờ.
Những tháng đầu tiên bỡ ngỡ chúng tôi cùng trọ tại ký túc xá của trường, nhưng sau đó nửa năm, để tránh sự ồn ào nơi ký túc tôi ra thuê phòng trọ tại khu Quỳnh Mai, nơi này rất tiện chỉ đi một đoạn ra đường Lê Thanh Nghị là đến gần trường Bách Khoa, dân cư đông đúc có đầy đủ chợ búa quán xá cho chàng sinh viên năm nhất như tôi. Tuy nhiên khu nhà tôi trọ là 1 dẫy vắng vẻ có ba nhà trọ, có sân rộng và một cây nhãn cổ thụ.
Hôm đầu tiên đến nhận nhà, chỉ có căn phòng trọ gần cổng là có người ở gồm 2 cô sinh viên, căn thứ hai không ai ở và đến căn thứ ba là phòng của tôi. Khu nhà này tường rêu cũ kỹ chứng tỏ xây đã lâu, nhưng do giá rẻ nên tôi tặc lưỡi thuê tạm. Tôi hỏi ông chủ muốn thuê căn thứ hai thì được bảo rằng căn đó hỏng khóa ông ấy chưa sửa được nên tôi cứ ở căn thứ ba, hơi tiếc vì không được ở gần 2 cô gái xinh xắn nhưng không sao vì sự tự do thoải mái đang xâm chiếm tâm trí tôi.
Chiều tối hôm đấy đến nhận phòng, cánh cửa gỗ cọt kẹt mở ra là một mùi ẩm mốc xực lên, chắc do lâu không có người ở, dù sao căn phòng tầm 15m2 khá sạch sẽ, lại có gác lửng nhà vệ sinh đầy đủ. Tôi nhanh chóng bầy biện vài món đồ ít ỏi, lau quét sơ qua rồi sang hàng xóm giao lưu.
Hai cô gái trọ phòng ngoài học năm thứ 2, tức là hơn tôi 1 tuổi, tuy nhiên tôi trông già dặn họ vẫn gọi tôi là bạn xưng tên, họ kể cũng mới dọn về đây 1 tuần, chưa đủ đồ đạc toàn đi ăn ngoài, biết tôi sinh viên năm nhất nên họ rủ tôi nấu ăn chung. Tôi đồng ý khẩn trương vì trong bụng đã thích cô gái tên Linh, dáng người khá hot mà nói chuyện rất duyên, như vậy càng có cớ sang chơi với họ. Hai nàng dẫn tôi ra quán quen ăn cơm tối, rồi đi một vòng khu phố giới thiệu mọi thứ, sau đó cả ba ai về phòng nấy ngủ. Đêm đầu tiên khá yên ả, tôi ngủ ở cái giường cũ một mạch đến sáng, chiều hôm sau đi học về tôi mua thêm ít đồ đạc và chuyển đồ lên trên gác.
Gác xép khá rộng, không có gì ngoài cái chiếu và tờ lịch bóng đá WC, dán ở bức tường ngăn phòng bên kia. Xuống gọi hai cô em bên cạnh nhờ chuyển ít đồ lên nhưng sực nhớ họ bảo hôm nay về quê. Tôi nhanh chóng thu dọn , tắm rửa rồi nằm kềnh cang thư giãn, chợt nghĩ nhà rộng thế này sao không rủ thằng bạn học bên Công đoàn sang ở chung cho vui, ngắm nghía một hồi phát hiện tờ lịch bóng đá cũ từ năm 2014, nghĩa là cách đây khá lâu. Tôi lại gần bóc tờ lịch ra định bụng mai thay tranh ảnh khác cho vui mắt, bỗng nhìn thấy trên tường là hai vạch sơn màu đỏ đan vào nhau như hình chữ X, nghĩ quái lạ sao người ta lại sơn màu đỏ ở đây nhưng thôi kệ đi ngủ mai tính tiếp.
Nằm một lúc bất chợt nghe tiếng kêu róc rách tôi giật mình nhỏm dậy , trong ánh đèn ngủ mở ảo tôi căng mắt bốn phía quan sát thấy vách tường chỗ sơn đỏ như đang chảy ra cái gì đó, ngạc nhiên chả lẽ trong tường dò nước tôi mon men bò lại gần phát hiện tuyệt đối đó không phải là nước, nó sền sệt chầm chậm chảy ra, mà đương nhiên cũng không phải là sơn, sơn lâu rồi sao chảy được, nuốt nước bọt trong đầu chợt nghĩ ra một thứ tôi kinh hoàng hét lên :
Lập tức bật dậy hét như điên dại thấy mình mẩy mồ hôi ướt đẫm xung quanh tối om, vậy hóa ra mình mơ sao, với tay bật đèn sáng tôi sợ sệt nhìn ra phía góc tường thì thấy nó vẫn như ban tối với hai vạch sơn màu đỏ. Thoáng rùng mình, tôi vơ vội quần áo mở cửa chạy sang phòng bên, đập cửa một hồi nhìn thấy cái khoá ngoài tôi nhanh chóng xách xe lao mất hút, mất ba phút tôi đã ra đến phố, nhìn thấy hàng Game lập tức phi vào, cất xe yên vị rồi mà vẫn thở hổn hển, thấy mạng Halflife đông người tôi ngồi tới sáng.
Dù có sợ đến mấy sáng ra tôi cũng phải về lấy đồ đi học, rón rén vào phòng lấy tạm sách vở rồi nhanh chóng quay xe đến trường. Giờ học khá uể oải vì cả đêm tôi có ngủ gì đâu, tôi cũng không mong đến tối vì chuyện hôm qua vẫn chưa hoàn hồn, tôi sợ khi về đó, chỉ mong hai cô gái bên cạnh cho ngủ cùng nhưng ai lại thế, tôi không nghĩ bậy bạ nhưng chuyện đó đời nào xảy ra . Cố gắng trụ đến buổi trưa tan học tôi nghĩ ngay đến thằng bạn , sao không nhờ nó sang ngủ cùng mà tiện thể cho nó biết chỗ mình ở luôn, biết đâu vài hôm mình quen nhà lại hết sợ. Nghĩ vậy tôi phi xe ngay sang ĐH Công đoàn, nơi bạn tôi đang trọ học.
Tôi cứ nghĩ đơn giản rằng đó là một cơn ác mộng, nhưng đây mới là sự khởi đầu cho những ngày kinh hoàng tiếp theo, mà ngiệt ngã hơn là kéo theo cả thằng bạn thân của tôi dính vào, mời các bạn đón xem…